Khi nhìn sâu vào chính mình ta thấy bản thân mình vốn có
sẵn một gia tài rất lớn. Gia tài đó được trao truyền từ ông bà tổ tiên, gia tài
đó gồm có rất nhiều tài ba, kiên nhẫn, từ bi, trí tuệ.... Mình có cảm tưởng
mình là con số 0, mình nghèo nàn, mình vô giá trị, bởi vì mình không có thời gian
để nhìn kỹ, để tiếp xúc với những gia tài đó.
Chính những lo buồn khổ đau đã
ngăn cản không cho mình tiếp xúc với nguồn giá trị quý giá đó. Có khi ta phạm
phải sai lầm rồi lại tiếp tục mắc phải những sai lầm khác, nhưng khi nhìn lại
thì chúng ta thấy ta vẫn còn rất nhiều thành quả đã đạt được